Tìm mã CK, công ty, tin tức


Đọc nhiều
Bình luận nhiều
Thời điểm 1988-1995, là thời điểm mà người Nhật tin tưởng sâu sắc rằng họ đang trên con đường trở thành nền kinh tế số một thế giới, không những chỉ thống trị thế giới về công nghệ bán dẫn, thiết bị điện tử, mà còn có vị trí quan trọng trong các ngành máy tính, ô tô và tài chính. Về kinh tế, Nhật Bản đã vượt trội Mỹ về sự giàu có, gần đuổi kịp Mỹ về qui mô nền kinh tế.
Thời điểm ấy, nước Mỹ giống như một cường quốc đang suy tàn, không những thua Nhật về công nghệ bán dẫn, mà còn bị tụt hậu nhiều ngành công nghiệp truyền thống khác. Trẻ em Mỹ không chỉ say mê với chiếc máy nghe nhạc số Sony Walkman của Nhật mà còn nói với nhau rằng “chúng ta nhất định phải học tiếng Nhật”. Rất nhiều người Mỹ cũng tin rằng Nhật Bản sẽ trở thành cường quốc kinh tế số một thế giới, thậm chí có nhà kinh tế còn dự đoán rằng đến năm 2000-2005 Mỹ sẽ bị tụt xuống vị trí thứ hai. Trên truyền thông thường xuyên than thở “Người Nhật đang sản xuất ra các kỹ sư còn người Mỹ đang tạo ra các nhà khoa học xã hội kém cỏi”.
Chính cuốn sách “The Japan That Can Say No” như một hồi chuông cảnh báo, làm cho người Mỹ bừng tỉnh, bởi nó đã làm tổn thương lòng tự trọng của cả giới chính trị, kinh tế và khoa học, công nghệ Mỹ. Không, không, không thể để bất cứ quốc gia nào thay thế vị trí bá chủ thế giới của Mỹ, nhất đấy lại là nước Nhật, một quốc gia mà thành công là nhờ chiến lược của Mỹ “biến Nhật Bản thành một nước Tư bản dân chủ ở Châu Á trở nên giàu có, làm đối trọng với Trung Quốc và phe XHCN”. Người Mỹ bắt đầu ân hận vì mình đã thực hiện chiến lược ấy quá thành công.
Với tư duy: “Mình đã hỗ trợ để nước Nhật phát triển thần kỳ như vậy được thì nhất định mình cũng làm được việc: kìm hãm sự phát triển của họ”, một chiến lược nhất quán đã được hình thành nhằm duy trì vị trí cường quốc số một thế giới cuả Mỹ. Những năm gần đây người ta đã tóm tắt chiến lược đó như sau:
1) Khôi phục vị trí số 1 của Mỹ về công nghệ bán dẫn (là công nghệ lõi của hầu hết các ngành công nghệ khác). Các hãng bán dẫn Mỹ phải đuổi kịp và vượt các hãng bán dẫn Nhật Bản cả về công nghệ, chất lượng sản phẩm và giá thành.
2) Chuyển từ việc hỗ trợ Nhật Bản mạnh mẽ sang hỗ trợ các quốc gia khác, trong đó có Hàn Quốc, Đài Loan và một số quốc gia Đông Nam Á như Singapore, Malaysia. Sự hỗ trợ tập trung vào công nghệ, đặc biệt công nghiệp bán dẫn.
3) Dùng các biện pháp tổng hợp về tài chính, tiền tệ, thương mại, sản xuất công nghệ để hạn chế sức mạnh kinh tế, công nghệ và sản xuất của Nhật Bản.
4) Dùng các biện pháp và các kênh truyền thông để hạn chế hình ảnh thương hiệu, chất lượng sản phẩm, công nghệ tiên tiến và tố chất, tính cách của Nhật Bản.
Với chiến lược này, từ năm 1996, kinh tế của Nhật Bản bắt đầu tụt dốc không phanh: GDP đầu người của Nhật Bản từ 44.210 USD (năm 1995), cứ tụt dần, tụt dần, đi ngang suốt 30 năm, đến năm 2024 chỉ còn có 32.859 USD, trái lại Mỹ lại tăng từ 28.671 USD lên 86.601 USD. Hàn Quốc và Đài Loan nhờ sự hỗ trợ của Mỹ đã tăng từ 13.000 USD lên 33.234 USD và 36.132 USD (Từ 1/3 của Nhật trở thành ngang hàng và lớn hơn Nhật Bản).
(Tôi không phủ nhận Nhật Bản có những vấn đề nội tại cản trở sự phát triển của họ và sẽ có một bài riêng về chủ đề này).
Bài tiếp theo: Nước Mỹ đã thực hiện chiến lược kìm hãm sự phát triển của Nhật Bản nêu trên như thế nào?
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bàn tán về thị trường