Mình đã kiếm được 1 triệu USD như thế nào? (Phần 4)
Thời gian chuẩn bị cho xây nhà máy, mua dây chuyền sản xuất cũng mất 2 năm. Vì chưa có kinh nghiệm nên hầu như toàn thời gian mình tập trung cho việc này, dẫn tới bỏ lỏng việc kinh doanh - việc cốt lõi của công ty lúc đó.
Đầu tư quá lớn cho nhà máy nên mình không đầu tư phát triển sản phẩm mới nữa, vì vậy công ty dần dần mất vị thế cạnh tranh trên thị trường. Các đối thủ dần vượt lên, còn mình thì dậm chân tại chỗ, doanh số có phần tụt giảm.
Một sai lầm khác nữa là việc vay ngân hàng. Mình vay bằng đồng USD (để được trả lãi vay thấp) nhưng trả hàng tháng bằng đồng Zloty (tiền Ba Lan), vì nghĩ đồng USD sẽ lên theo thời gian, nên an toàn hơn là chốt trả cố định bằng đồng Zloty. Tuy nhiên người tính không bằng trời tính, khi bắt đầu phải trả tiền vay hàng tháng, đồng Zloty bắt đầu tăng giá gần gấp đôi do khi đó kinh tế Ba Lan khá lên và sắp được vào EU. Lợi thế sản xuất tại chỗ của mình cũng không còn nữa, hàng nhập khẩu thành ra rẻ hơn nhiều.
Mình bắt đầu gặp khó khăn về dòng tiền, vì vừa trả tiền vay ngân hàng (thời gian vay có 4 năm), doanh số lại tụt giảm. Cộng với ti tỉ vấn đề trong sản xuất: công nhân, chính quyền địa phương, chính quyền tỉnh... Mình cảm thấy mệt mỏi, không còn niềm vui trong công việc nữa.
Khi đó công ty có 3 cổ đông ở Việt Nam. Trước tình hình khó khăn, một cổ đông đòi rút vốn (20.000 USD cho 20% công ty), trong đó riêng tiền mình đầu tư đã là gần 2.000.000 USD). Một hôm, đại diện của hai cổ đông còn lại gọi điện cho mình nói là có một Đại Gia quan tâm đến việc mua lại công ty. Sau vài ngày suy nghĩ thì mình đồng ý.
Bạn Phó Chủ Tịch tập đoàn đó bay sang Balan và đi xe đến nơi của mình để đàm phán (lúc đó mình đang đi nghỉ mát tại một địa điểm nhỏ trên biển Ba Lan). Bạn này vui tính nhưng đàm phán rất căng nên 2 bên không đi đến thỏa thuận chung.
Sau một thời gian, anh bạn cổ đông ở Việt Nam gọi điện sang nói đích thân Chủ Tịch Tập Đoàn sẽ bay qua Ba Lan đàm phán và anh bạn cũng bay từ Việt Nam qua, hẹn gặp ở một quán Việt Nam tại Warsaw. Mình lên đường tới Warsaw với một tâm trạng khó tả khi nghĩ về 10 năm xây dựng công ty, gắn bó với bao kỷ niệm.
Buổi hẹn khá ấm cúng khi ba anh em ăn tối, nói chuyện vui, còn lịch đàm phán để hôm sau. Vị Đại Gia ở khách sạn 6* duy nhất tại Warsaw lúc đó và mời mình nghỉ lại để tiện mai đàm phán. Lần đầu ngủ tại phòng President tại khách sạn 6* nhưng mình không tài nào ngủ được.
Sáng hôm sau cả ba hẹn ăn sáng và đàm phán luôn. Mình đưa ra một offer, Đại Gia đề xuất lại một giá khác, tuy chưa được như mong muốn nhưng mình đồng ý vì muốn kết thúc nhanh vấn đề này. Thế là, chưa uống xong cốc cafe thì đã chốt xong thỏa thuận.
Sau khi thương lượng và lên phòng, anh bạn cổ đông từ Việt Nam qua than phiền: Nếu mày ra giá thêm 500.000 hay 1.000.000 USD thì đối tác cũng sẽ đồng ý. Mình trả lời là em nghĩ số tiền đó với em đủ rồi nên không đòi thêm. Anh lại bảo: Mày không muốn thêm thì có thể cho anh phần đó. Tuy nhiên thì mọi chuyện đã muộn vì mình đã bắt tay chốt thỏa thuận, tính mình thì không phải kiểu hủy các giao kèo nếu có lợi hơn.
Mình chuyển nhượng 80%, còn giữ lại 20% theo đề nghị của Đại Gia. Ngay mấy ngày sau Đại Gia chuyển 500.000 USD tiền cọc.
Câu chuyện kết thúc khởi nghiệp lần 2 như thế nào, các bạn đọc bài tuần sau sẽ rõ.
Theo dõi người đăng bài
Tiếp cận các chuyên gia VIP/PRO hàng đầu của 24HMONEY
Nhận ngay bài viết tài chính chuyên sâu
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bình luận