Văn tế "nghĩa sĩ chứng khoán"
Dựa theo tác phẩm văn học "Văn tế Nghĩa Sĩ Cần Giuộc" của cụ Nguyễn Đình Chiểu
Hỡi ôi!
Chứng khoán đỏ sàn, nhà đầu tư bán tháo.
Mười mấy năm cày cuốc lao lực, vốn liếng tích góp đi tong;
Một đợt cắt lỗ, tài khoản bốc hơi hàng trăm triệu.
Nhớ khi xưa:
Cui cút làm ăn, toan lo nghèo khó.
Chưa quen chứng cháo, đâu mơ tới giàu sang; chỉ biết ruộng trâu, ở trong làng xã.
Tập đọc báo cáo, tập xem chỉ số, tập phân tích TA, FA, mắt chưa từng ngó.
Phải thời covid cách ly, việc làm ăn khốn khó; lần mò tìm kế sinh nhai.
Đánh chứng ảo phập phồng hơn mười tháng, xem kết quả thấy cũng dễ kiếm ăn.
Bữa chỉ số tăng vun vút, tài khoản ảo lãi gấp 3 lần; thấy thiên hạ giàu lên nhanh chóng, lập tức cắm bìa đỏ lao theo.
Đúng lúc VNI lên 1500 điểm, chuyên gia, bốc cờ hô hào chỉ số còn tăng.
Nào đợi ai đòi, ai bắt, thúc giục vợ con góp vốn liếng đầu tư; chẳng thèm xem xét rủi ro, chuyến này full margin một vố.
Khá thương thay!
Vốn chẳng phải pro, dân chuyên tài chính, theo room chứng khoán hô hào; chẳng qua là nông dân chính hiệu, mơ ước giàu sang nên được bốc cờ chiêu mộ.
Mười tám tháng đầu tư, nào đợi tập rèn; chín chục pha lướt sóng, đâu chờ điểm bán, điểm mua.
Vốn liếng chỉ có căn nhà cấp 4, cùng mảnh vườn đem cầm cố, trong tay chỉ có chiếc iphone tàu, cùng cái sim 3G để vào internet.
Sáng dậy ăn vội bát mì tôm, chờ 9 giờ bước vào giao dịch.
Truy cập room zalo, đặt lệnh theo hô hào bìm bịp; nào sợ đội lái lùa gà, lùa vịt, liều mình múc như chẳng có.
Kẻ hô lên, người hô xuống, làm cho đầu óc rối bời; nhà cái rung lắc, cá mập xả hàng, khiến chứng khoán lao đầu như viên sỏi.
Ôi!
Thị trường nhuộm đỏ, cổ phiếu nằm sàn, hàng T3 về vội vàng cắt lỗ.
Cứ tưởng tài khoản sắp nhân 2, nào hay vốn liếng ra đi, bây giờ chỉ còn… cái nịt.
Đoái sông Cần Giuộc, cỏ cây mấy dặm sầu giăng, mắt đăm đăm tìm kiếm chiếc cầu cao đủ nhảy; Nhìn chợ Trương Bình, già trẻ hai hàng lụy nhỏ.
Chẳng phải án cướp, án gian tày trời, mà vì chứng khoán gây nên nông nỗi.
Vốn có nhà có cửa, mặc dù không cao không rộng, nhưng cũng đủ dùng, nay vợ con không nơi nương tựa.
Nhưng nghĩ rằng:
Chứng khoán là rường cột kinh tế nước nhà, cổ phiếu là xương máu của doanh nghiệp, mắc mớ chi mà bán tháo như cỏ rác?
Vì ai khiến cổ phiếu lao dốc; vì ai xui khiến đầu cơ, để nhà cửa tan tành, đến nỗi có người nhảy cầu, thắt cổ?
Sống làm chi quân tà đạo, thao túng cổ phiếu, thị trường, móc túi nhỏ lẻ đến những đồng xu dính túi.
Giàu làm chi quân ăn cướp, có nghìn tỷ khi chết có mang theo xuống mồ được không?
Thà nghèo mà sống thanh thản, đầu óc thoải mái, còn hơn giàu sang phú quý không tày gang, để đến ngày pháp luật đụng đến, nghe càng thêm hổ.
Thà nghèo mà đặng câu địch khái, về theo tổ phụ cũng vinh; còn hơn giàu mà sớm vào nhà đá gặm bánh mì như Quyết, Nhân… nghe càng thêm khổ.
Ôi thôi thôi!
Sàn Hô sê lại một phen tắm máu, sàn HNX tiếp tục cắm đầu; bọn gian tà vẫn nhởn nhơ trả hờn, chúng quyết tâm phá thị trường lần nữa.
Buồn bực thay, Công ty chứng khoán liên tục force sell
Đau đớn thay! mẹ già ngồi khóc trẻ, ngọn đèn khuya leo lắt trong lều;
Não nùng thay! Vợ yếu chạy tìm chồng, cơn bóng xế dật dờ trước ngõ.
Ôi!
Một phiên sập nặng; Vờ-ni bốc hơi gần trăm điểm.
Chứng sĩ thở dài, ai làm cho bốn phía mây đen; “Bộ đội” ở đâu, sao không về giải cứu?
Bán sạch cổ phiếu rồi vẫn còn nợ, tiếng đồn sáu tỉnh chẳng ai khen.
Sống chơi chứng, thác cũng vì chứng, linh hồn theo sát Vờ-ni, muôn kiếp nguyện được trả thù kia;
Sống thờ chứng, thác cũng thờ chứng, lời dụ đã rành rành, để lại bài học cho con cháu mai sau… gỡ gạc.
Cây hương nghĩa sĩ thắp thêm thơm, cám cảnh bởi một câu “cháy tài khoản”.
Hỡi ơi thương thay!
Có linh xin hưởng.
Theo dõi người đăng bài
Tiếp cận các chuyên gia VIP/PRO hàng đầu của 24HMONEY
Nhận ngay bài viết tài chính chuyên sâu
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bình luận