Tìm mã CK, công ty, tin tức


Đọc nhiều
Bình luận nhiều
Tôi học tất cả những thứ có thể hỗ trợ cho công việc của mình: tiếng Anh, tiếng Trung, các khóa học nâng cao sức khỏe, chứng chỉ ngành nghề...
Tôi năm nay 37 tuổi, chồng 35 tuổi. Suốt những năm tháng tuổi trẻ, làm được bao nhiêu tiền, tôi dành để đi du lịch, ăn chơi hết bấy nhiêu. Đến năm 28 tuổi, tôi kết hôn, phải vay tiền ngân hàng mới đủ tổ chức đám cưới. May sao, sau ngày vui, tôi không lỗ.
Một năm sau ngày cưới, tôi sinh con. Không may, con tôi sức khỏe kém, đau ốm liên miên, đi viện nhiều hơn ở nhà, nên tiền bạc trong nhà cứ "đội nón ra đi". Có những lúc, tôi chỉ biết ôm con khóc. Tiền không còn, tôi phải bán cả nhẫn cưới để chạy chữa cho con. Rồi khi con tôi bị bệnh nặng, chồng tôi cũng gặp tai nạn, tôi trở thành trụ cột chính trong nhà. Lúc ấy, tôi chỉ biết tự động viên mình phải mạnh mẽ, kiên cường. Và rồi khó khăn cũng qua.
Trong suốt thời gian đó, vợ chồng tôi luôn cố gắng để ra một khoản tiền nhất định để mua đất. Dù túng thiếu cỡ nào, chúng tôi cũng nhất quyết không tiêu vào. Sau 5 năm, tôi lại tiếp tục sinh thêm một bé nữa. Chắc có lẽ do đi gửi trẻ sớm nên con dễ bị bệnh. Và tôi lại bắt đầu những chuỗi ngày ở viện chăm con. Tôi phải xin nghỉ phép, nhiều tới mức suốt mấy năm nay tôi không được tăng bậc lương, thăng chức trong công ty.
Có lẽ điểm sáng duy nhất trong những năm tháng vất vả đó là tôi không ngừng nỗ lực học hành. Thời học sinh, tôi không học giỏi, chỉ là học sinh trung bình. Nhưng tôi biết chỉ có học mới thay đổi cuộc sống của mình. Tuy tay vẫn ôm con bị bệnh, nhưng tôi vẫn thức dậy vào 5h sáng mỗi ngày để học. Tôi học tất cả mọi thứ có thể hỗ trợ cho công việc của mình: tiếng Anh, các khóa học nâng cao sức khỏe, nâng cao các chứng chỉ ngành nghề của bản thân... Hiện tại, tôi đang học tiếng Trung. Do thời gian hạn chế nên tôi chọn học online.
Vừa dỗ con ngủ xong, tôi lại ngồi trước laptop để học bài. Tôi biết nếu mình không cố gắng, tôi sợ chính mình sẽ bị sa thải. Bình thường, vợ chồng tôi chỉ ăn cơm ở nhà. Mỗi tuần, tôi sẽ đi chợ một lần, rồi sắp xếp đồ ăn, lên thực đơn cho cả tuần. Mỗi sáng, tôi chỉ dành 30 phút để nấu ăn sáng và đồ ăn trưa để hai vợ chồng mang đi làm. Đến chiều, tối đón con về và nấu đồ ăn tối.
Tôi không hứng thú quá nhiều đến những món đồ xa xỉ. Tôi cũng thích sự tối giản để đỡ phải dọn dẹp, đỡ tốn công sức lựa chọn, chỉ mua những thứ phù hợp với cuộc sống. Sau khi ăn xong, cả nhà tôi lại tiếp tục học. Chồng tôi học tiếng Anh để thi nâng cao chứng chỉ nghề. Tôi học tiếng Trung. Con trai lớn học bài và bé nhỏ cũng tô màu.
Tuy hiện tại mức lương chúng tôi chưa cao, nhưng tôi tin tương lai của mình sẽ tốt hơn nhờ những nỗ lực học tập không ngừng nghỉ từ bây giờ.
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bàn tán về thị trường