menu
Tôi chọn giữ tiền và mất bạn: Sai hay tỉnh táo?
Lương Mỹ Ngân
24HMoney đã kiểm duyệt 24HMONEY đã kiểm duyệt

Tôi chọn giữ tiền và mất bạn: Sai hay tỉnh táo?

Nhiều người nói tôi khô khan, tính toán, thậm chí thực dụng. Nhưng sau tất cả những va vấp với tiền bạc và tình nghĩa, tôi chọn sống đúng với nguyên tắc của mình, dù cái giá phải trả là ngày càng ít bạn bè hơn.

Tôi chọn giữ tiền và mất bạn: Sai hay tỉnh táo?
Ảnh minh họa

Tôi từng cho bạn bè vay tiền và tin rằng đó là nghĩa tình. Họ mượn bằng giọng nói của người đang khốn khó, nhưng khi đến hạn trả, họ im lặng như chưa từng quen biết. Thứ tôi nhận lại không phải tiền, mà là ánh mắt né tránh và sự xa cách mỗi khi tôi nhắc đến hai chữ “sòng phẳng”.

Tôi cũng từng góp vốn làm ăn với bạn bè, tin vào những viễn cảnh đầy hứa hẹn. Nhưng khi khó khăn xuất hiện, lợi nhuận biến mất, còn trách nhiệm thì không ai muốn gánh. Tôi nhận ra mình đang đứng một mình trong mớ hỗn độn của tiền bạc và tình nghĩa rạn vỡ.

Sau nhiều lần tổn thương, tôi đưa ra một quyết định đơn giản nhưng dứt khoát: không cho bạn bè vay tiền và không hợp tác làm ăn chung. Tôi tách tiền bạc khỏi các mối quan hệ bạn bè để giữ sự bình yên cho chính mình. Tôi hiểu, sự bình yên ấy phải đánh đổi bằng cảm giác cô độc, nhưng đó là cái giá tôi chấp nhận.

Từ ngày áp dụng nguyên tắc này, bạn bè quanh tôi ít dần. Những người từng thân thiết bỗng lạnh nhạt khi biết tôi không còn là “phao cứu sinh” tài chính. Tôi chợt hiểu, có những mối quan hệ tồn tại không phải vì tình cảm, mà vì lợi ích.

Tuy vậy, tôi cũng nhận ra một điều quan trọng: những ai rời bỏ tôi vì tiền thì vốn dĩ chưa bao giờ là bạn. Còn những người ở lại, dù không nhận được bất cứ lợi ích vật chất nào, mới là những mối quan hệ đáng trân trọng. Cuộc đời không cho ta quyền chọn nơi sinh ra, nhưng cho phép ta chọn người sẽ đi cùng mình.

Không ít người chê tôi keo kiệt, thực dụng, cho rằng sống như vậy là đánh mất cái nghĩa của con người. Nhưng chính họ lại là những người từng khiến lòng tin của tôi bị bào mòn. Tôi không đánh mất tình nghĩa, tôi chỉ ngừng trao nó cho những người không biết giữ.

Tôi từng mềm lòng nhiều lần. Và mỗi lần mềm lòng là một lần đau. Tôi hiểu rằng con người có thể mắc sai lầm, nhưng nếu để sai lầm lặp lại, đó không còn là lỗi của người khác, mà là sự ngây thơ của chính tôi.

Càng trưởng thành, tôi càng thu mình lại. Những cuộc nhậu ồn ào, những dự án “hùn hạp cho vui”, những mối quan hệ “có qua có lại” dần trở nên xa lạ. Tôi chấp nhận có ít người thật lòng còn hơn nhiều người chỉ coi tôi như một chiếc ví có thể mở ra bất cứ lúc nào.

Thời gian trôi qua, tôi càng thấy quyết định của mình là đúng. Những người từng trách tôi vì không cho vay tiền lại tiếp tục mâu thuẫn với người khác vì cùng một lý do. Khi đó, tôi hiểu rằng mình không cô độc vì ích kỷ, mà vì đã tỉnh táo sớm hơn họ.

Giữ tiền chưa chắc khiến tôi giàu có, nhưng giữ nguyên tắc giúp tôi giàu bình yên. Tôi không còn giật mình mỗi khi điện thoại rung lên với những lời cầu cứu quen thuộc. Tôi không còn phải đóng vai người hùng để rồi trở thành kẻ ngốc sau cùng.

Tôi học cách trân trọng những điều không mua được bằng tiền: lòng tự trọng, sự minh bạch và giấc ngủ ngon mỗi đêm. Đó là thứ giàu có mà không phải ai cũng dám theo đuổi.

Dẫu vậy, đôi khi trong những đêm khuya tĩnh lặng, tôi vẫn tự hỏi liệu mình có quá cứng nhắc hay không. Có lẽ, câu hỏi ấy không có đáp án tuyệt đối. Nhưng ít nhất, ở thời điểm này, tôi biết mình đang sống một cuộc đời ít tổn thương hơn.

Còn bạn thì sao? Bạn sẽ chọn giữ nguyên tắc hay giữ bạn bè khi tiền bạc xen vào tình nghĩa?

Theo dõi 24HMoney trên GoogleNews

Từ khóa liên quan

Bấm vào mỗi từ khóa để xem bài cùng chủ đề

Cảnh báo Nhà đầu tư lưu ý
Cảnh báo

Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?

Bấm vào đây để liên hệ 24HMoney ngay