Sụp đổ vì phá sản, người thân phải khổ theo tôi.
Món nợ một tỷ đồng với tôi quá lớn, trong khi đó nhà còn thuê, bố mẹ già yếu, rồi vợ con.
Tôi 32 tuổi, có gia đình và hai con. Tôi sinh ra trong gia đình không có điều kiện, phải theo cha mẹ mưu sinh từ nhỏ, nên chỉ biết cố gắng học hành và đỗ đại học trong Sài Gòn. Ngày còn sinh viên, tôi vừa học vừa làm thêm, chỉ mong ba mẹ đỡ cực. Học xong, tôi xin vào làm cho công ty gia công cơ khí, thời gian rảnh xin tăng ca. Sau hai năm miệt mài, tôi được công ty cân nhắc lên làm trưởng khâu và tăng lương. Lúc đó tôi vỡ òa cảm xúc vì quá vui mừng, tháng nào cũng gửi tiền về cho bố mẹ và em gái học hành.
Năm 2017, tôi có chút tích lũy và quyết định kết hôn với bạn gái yêu từ thủa học lớp 11. Hoàn cảnh của tôi và vợ khá éo le. Trước đây, vợ tôi là tiểu thư nhà rất có điều kiện nhưng vẫn yêu cậu trai nghèo như tôi. Nhưng khi vào đại học, vì một số chuyện, tôi và bạn gái chia tay, cả hai vẫn luôn theo dõi nhau. Năm vợ vào đại học, gia đình em bị phá sản, bố mẹ ly hôn, em ở với mẹ, còn hai người anh ở với bố. Tết năm đó, tôi về quê, vào một quán nhậu, vô tình gặp vợ đang rửa bát thuê ở đó. Lúc ấy tôi đứng hình và nước mắt ứa ra, rất ngạc nhiên. Em cũng thế. Sau đó, tôi về và gọi hỏi han nhưng em không muốn gặp. Tôi vẫn quyết hỏi, em mới tâm sự gia đình đã tan vỡ. Sau một thời gian, chúng tôi quyết định quay lại và cưới nhau.
Vợ theo tôi vào Sài Gòn lập nghiệp, từ một cô tiểu thư không biết làm gì, giờ đã khác hoàn toàn, biết nấu ăn, làm việc nhà và vui vẻ hơn. Năm 2019, tôi quyết định mở một công ty gia công cơ khí khuôn mẫu, cắm sổ đỏ của bố mẹ ở nhà vay ngân hàng. Sau một năm, tôi rất may mắn trả hết nợ và mua được chiếc ôtô che nắng che mưa cho cả nhà. Vợ rất vui mừng. Nhìn ánh mắt vợ và các con hạnh phúc, tôi sung sướng vô cùng.
Năm 2020, dịch bệnh khó khăn, công ty phải đóng cửa mấy tháng. Mấy năm nay, đơn hàng ít, kinh tế khó khăn, nhiều năm gồng gánh, tôi phải vay ngân hàng và người thân dồn vào công ty để duy trì. Ngày 10/3/2024, công chính thức ngừng hoạt động vì không có khả năng chi trả nữa. Tôi bán luôn chiếc xe ôtô để trả lương cho công nhân. Món nợ một tỷ đồng có thể không lớn với nhiều người nhưng với tôi là quá lớn, trong khi đó nhà còn thuê, bố mẹ già yếu, rồi vợ con.
Thật sự tôi sụp đổ. Đã 20 ngày, chưa ngày nào tôi ngủ được trọn vẹn, lo lắng, sợ hãi. Tôi ôm vợ khóc rất nhiều, vợ luôn động viên nhưng tôi không thể quên được. Tôi rất suy sụp vì dự định sắp mổ dạ dày cho mẹ. Đơn hàng không có mà lãi tháng nào cũng đến. Hai bên gia đình đều hoàn cảnh. Tôi phải làm sao đây, muốn quên và buông bỏ nhưng khó quá. Tôi rất thương vợ thương con, cả bố mẹ nữa. Tôi luôn hứa với bản thân sẽ lo cho họ cuộc sống đủ và hạnh phúc vì tất cả đều đã quá khổ nhưng tôi thất bại rồi.
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bình luận