menu
24hmoney
Install 24HMoneyTải App
copy link
Trương Thanh Hoa

Hai lần mắc sai lầm, tôi đã thua cả "chứng" và đất

Giờ tiền đã mất, giấc mộng ban đầu cũng theo gió bay xa. Gần 40 tuổi trơ trọi giữa Sài Gòn, như trở lại hình ảnh của chính mình 20 năm trước, lúc hai bàn tay trắng vào đời. Chỉ có điều, ngày ấy tôi còn tuổi trẻ, còn bây giờ tôi đã chuẩn bị già.

Tôi là con trưởng trong gia đình có 4 anh em ở miền Trung. Nhà nghèo, học xong lớp 12, tôi vào Nam làm công nhân, tới nay cũng cỡ 20 năm rồi. Lương công nhân chẳng được mấy, nhưng nhờ tằn tiện, tôi để dư được gần 1 tỷ đồng. Dự định của tôi là mua một căn chung cư giá rẻ hoặc một mảnh đất trong làng, đâu đó phía Bình Dương, gần Thủ Đức (TPHCM) – nơi tôi làm việc. Tính toán của tôi rất đơn giản: nếu lấy vợ trong này thì có chỗ “chui ra chui vào”, nếu không thì đó là của để dành, sau này già sẽ bán, lấy tiền về quê sinh sống.

Nhưng như nhân vật Ki-Taek trong phim “Ký sinh trùng” đã nói: “Kế hoạch tốt nhất là chẳng có kế hoạch nào. Vì nếu lập kế hoạch, cuộc đời sẽ có những cái không như ý, rồi sẽ chẳng làm được".

Và câu nói này thế quái nào lại ứng nghiệm với tôi. Quá nhọ cho đội ... ở trọ.

Chuyện là thế này, cuối năm 2018, bạn bè xui tôi thử chơi một tí chứng khoán. Chúng nó cũng “có tâm”, dặn rằng mới chơi chỉ nên mua một ít thôi, loại cổ phiếu rẻ, thành thạo hãy chơi nhiều. Tôi đã quên lời chúng bạn, rất nhanh như trẻ con quên bài tập về nhà. Nhưng tôi lại rất nhớ lời nói của ông thầy bói đã xem Tết 2018, ông ấy bảo năm nay tôi có vía làm ăn ngon. Thế là tôi “múc” liền mấy nghìn cổ bluechip: VNM, VIC… (toàn loại trên 100.000 đồng/cổ phiếu). Đã thế tôi còn nghe theo Broker, vay margin để “cắn cho dày”. Tâm lý là rất rõ ràng: Không chơi thì thôi, đã chơi là phải vô địch.

Cơ mà đen cho tôi. Tôi mua đúng đỉnh. Từ khi mua vào, giá cổ phiếu cứ cắm đầu đi xuống, đỡ thế nào cũng không được. Thời gian ấy, tôi lại không để tâm hoàn toàn vào bảng điện tử, hàng ngày vẫn đi làm công nhân, rảnh rỗi phút nào mới vào xem, thành ra bỏ lỡ rất nhiều cơ hội bán. Hậu quả là tôi liên tục cắt lỗ. Mỗi cuộc dạo chơi lõm một vài chục triệu. Cho đến một ngày, tôi bàng hoàng nhận ra mình đã lõm tới 300 triệu đồng. Thế là chửi thề một chặp, tắt “app”, dừng chơi, còn gì nữa đâu mà khóc với sầu.

Tôi quyết định đoạn tuyệt với chứng khoán. Người ta còn không tắm hai lần trên một dòng sông, ai lại ngu gì đổ tiền vào chỗ đã mất. Cái gì mà “ngã ở đâu gấp đôi ở đấy”, nghe Broker có mà bán nhà.

Tôi quay lại với dự định ban đầu và chọn đất để xuống tiền. Vốn liếng sau cuộc chơi chứng khoán đã cụt mất 300 triệu đồng, chỉ còn đâu đó khoảng 600 triệu đồng. Tầm tiền này muốn mua được cả mảnh đất phải đi tỉnh xa, về nông thôn, thậm chí mua đất nông nghiệp, đất rừng rồi chờ chuyển đổi. Nếu may mắn, tôi có thể sẽ gỡ lại được khoản lỗ chứng khoán.

Nhưng đấy là “nếu”. Mà người Pháp có câu “Với chữ nếu, bạn có thể bỏ cả Paris vào một cái chai”.

Tôi quả là có mua được đất thật. Nhưng đấy lại là đất của Công ty Địa ốc Alibaba của anh em Nguyễn Thái Luyện – Nguyễn Thái Lĩnh! (lại phải ối giời ơi).

Số là hồi đầu năm 2019, tôi rất thích con bé trọ ở phòng bên. Con bé này có một đứa em đang là “sales” bán đất của Công ty Địa ốc Alibaba. Yêu cô chị thì phải mị cô em, các cụ dạy rồi. Thế là tôi nhờ cô em đấy dẫn lên văn phòng Alibaba để mua đất.

Tôi mua liền 2 lô, mỗi lô 100 m2, tại một “dự án” dưới Bà Rịa- Vũng Tàu, tổng cộng hết 600 triệu đồng chẵn. Công ty Alibaba cho tôi ký 2 bản hợp đồng với mỗi lô đất: một hợp đồng chuyển nhượng quyền sử dụng đất, một hợp đồng quyền chọn. Hợp đồng quyền chọn đưa ra 4 phương án cho tôi lựa chọn, cái nào cũng có lời. Suy đi tính lại, tôi chọn quyền chọn thứ 3 – Công ty Alibaba thu mua lại với lợi nhuận 38% sau 15 tháng.

Thực hiện hợp đồng, tôi đã đóng 600 triệu đồng vào Công ty Địa ốc Alibaba, chia thành 6 đợt, kéo dài trong 6 tháng. Tôi vừa đóng xong thì… Nguyễn Thái Luyện bị bắt vì cáo buộc lừa đảo.

Trời đất như quay cuồng. Tôi suýt hóa điên. Cùng với đám người mua đất, tôi nhào lên văn phòng Công ty Địa ốc Alibaba để đòi tiền. Nhưng đòi ai bây giờ. Luyện bị bắt rồi, Công ty Alibaba chỉ còn đám nhân viên cũng đang trong tình trạng hỗn loạn không kém. Họ cũng mua đất, cũng mất tiền. Và cái duy nhất họ có thể đưa cho tôi là tờ cam kết… không tố cáo lãnh đạo công ty lừa đảo.

Đến nước này rồi thì còn cam với kết gì nữa. Tôi ra thẳng trụ sở công an, điền thông tin vào tờ tố giác tội phạm. Rất nhiều người tố giác. Tôi nhìn đống giấy tố giác, đứng chôn chân biết rằng tiền đã mất rồi, mất sạch rồi.

Tôi báo nghỉ làm 1 tuần, nằm bẹp trong căn phòng trọ ọp ẹp, không màng ăn uống. Khốn nạn, cái phòng trọ rách nát này, tôi đã ở 10 năm, chỉ để tiết kiệm mỗi tháng mấy đồng bạc. Thế mà giờ lũ lừa đảo lấy sạch tiền của tôi.

Nhưng tôi không dám xé mấy bản hợp đồng mua đất. Nỡ làm sao, đó là tiền của mình. Biết đâu, một ngày nào đó, mấy tờ “giấy lộn” này có thể giúp tôi đòi lại được vài đồng.

Tôi nằm và nhớ lại lời đứa em tôi đã can ngăn khi tôi mua đất của Công ty Địa ốc Alibaba. Hồi đó, nó nói với tôi rằng đất của Alibaba chỉ là đất nông nghiệp, không quy hoạch, không chủ trương đầu tư, không giấy phép xây dựng, không đủ điều kiện để bán, lại đang bị cơ quan công an theo dõi, điều tra, đừng có mua.

Nhưng vì “sĩ gái”, vì muốn gỡ gạc… tôi đã mua. Thậm chí tôi còn quát đứa em là “mày biết gì mà nói”. Nhưng mà kỳ lạ làm sao, cái “dự án ma” của Alibaba nằm ngay cạnh trụ sở UBND xã dưới Bà Rịa – Vũng Tàu, chúng nó san nền, làm đường nhựa, đào cống, lắp cột điện, dựng cả văn phòng mua bán mà không cơ quan chức năng nào ra cảnh báo với người mua. Hoàn toàn không có một thông báo nào cả. Mãi đến khi Nguyễn Thái Luyện bị bắt, người ta mới bắt đầu ra rả trên mặt báo.

Tôi năm nay đã gần 40 tuổi, chưa kịp lập gia đình. Giờ tiền đã mất, giấc mộng ban đầu cũng theo gió bay xa. Gần 40 tuổi trơ trọi giữa Sài Gòn, như trở lại hình ảnh của chính mình 20 năm trước, lúc hai bàn tay trắng vào đời. Chỉ có điều, ngày ấy tôi còn tuổi trẻ, còn bây giờ tôi đã chuẩn bị già.

Lương công nhân vẫn chỉ tầm chục triệu đồng, nếu tích cóp 20 năm nữa, có thể tôi cũng sẽ có được gần tỷ bạc như khi chưa đầu tư. Thôi thì còn người, còn của. Phùng Quán xưa viết rằng “Có những phút yếu lòng/Tôi vịn câu thơ mà đứng dậy”, tôi không có thơ, cũng chẳng có ai để vịn mà đứng dậy giữa chốn phồn hoa đô thị, chỉ có thể tự vịn vào chính mình mà đi, dù là đi dưới bóng nợ nần.

Tôi nghe rằng tòa sắp xét xử vụ án Alibaba, thật mong rằng sau khi xét xử, cơ quan chức năng có thể phát mại tài sản của công ty này để trả lại cho những nạn nhân bị lừa đảo như tôi. Với những phận nghèo đô thị, một đồng cũng quý.

Theo dõi 24HMoney trên GoogleNews
Nhà đầu tư lưu ý
24HMoney đã kiểm duyệt

Từ khóa (bấm vào mỗi từ khóa để xem bài cùng chủ đề)

Bạn có muốn trở thành chuyên gia trên 24HMoney? Hãy liên hệ với chúng tôi SĐT/ Zalo: 0981 935 283.

Để truyền thông cho doanh nghiệp, vui lòng liên hệ SĐT/ Zalo: 0908 822 699.

Hòm thư: phuongpt@24hmoney.vn
37 Yêu thích
32 Bình luận 69 Chia sẻ
Thích Đã thích Thích
Bình luận
Chia sẻ
Cơ quan chủ quản: Công ty TNHH 24HMoney. Địa chỉ: Tầng 5 - Toà nhà Geleximco - 36 Hoàng Cầu, P.Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Hà Nội. Giấy phép mạng xã hội số 203/GP-BTTTT do BỘ THÔNG TIN VÀ TRUYỀN THÔNG cấp ngày 09/06/2023 (thay thế cho Giấy phép mạng xã hội số 103/GP-BTTTT cấp ngày 25/3/2019). Chịu trách nhiệm nội dung: Phạm Đình Bằng. Email: support@24hmoney.vn. Hotline: 038.509.6665. Liên hệ: 0908.822.699

Điều khoản và chính sách sử dụng



copy link
Quét mã QR để tải App Tài chính - Chứng khoán nhiều người dùng nhất cho điện thoại