24HMoney
Install 24HMoneyTải App
copy link
menu
Dương Mạnh
24HMoney đã kiểm duyệt 24HMONEY đã kiểm duyệt

Covid-19: Thực tế đáng sợ ở bang Georgia, Mỹ qua lời kể của một giám định pháp y

Ông Michael Fowler, giám định pháp y chia sẻ về sự nguy hiểm của việc nới lỏng biện pháp cách ly xã hội khi đại dịch Covid-19 đang hoành hành.

Dưới đây là lời tự sự của ông Michael Fowler, giám định pháp y tại quận Dougherty, bang Georgia, được thuật lại trên tờ Washington Post:

Hàng ngày, tôi liên tục lái xe qua lại giữa các viện dưỡng lão, bệnh viện và nhà xác. Nếu bạn hỏi tôi, đường phố ở đây nên vắng không một bóng người. Nhưng bây giờ, tôi thấy người dân ồ ạt ra đường để làm việc vặt. Tôi tự hỏi: “Tại sao lại thế? Có lý do nào để họ làm như vậy”?

Đôi khi, tôi nghĩ về việc dừng lại và cho họ nhìn vào những túi đựng xác trống rỗng ở trong cốp xe của tôi và nhắc nhở họ rằng: “Bạn có thể kết thúc cuộc đời bên trong những chiếc túi này? Một lần đi cắt tóc hay một cái hamburger có đáng để bạn đổi mạng sống của mình không?”

Bạn sẽ thực sự suy nghĩ giống như tôi, một giám định pháp y, đặc biệt là thời điểm này. Tôi đã thấy chán nản. Tôi biết rằng Thống đốc đã nói rằng Georgia được mở cửa trở lại. Tôi hiểu các doanh nghiệp đang gặp khó khăn và mọi người cần phải đi làm để kiếm sống. Nhưng mỗi lần tôi thấy mọi người đi lại thoải mái ở ngoài đường, tôi lại tự hỏi: “Liệu đây có phải là một ca tử vong mới mà mình phải báo tử hay không?"

Công việc của tôi luôn tất bật, nhất là trong suốt khoảng thời gian này. Trong 6 tuần qua, tôi liên tục bị gọi dậy vào giữa đêm, đến hiện trường để chụp ảnh, thông báo tin buồn cho các gia đình và cố gắng giúp họ đi xét nghiệm. Tại thành phố Albany, chúng tôi đã ghi nhận số lượng các ca tử vong cao nhất trong 6 tháng qua.

Đây là một cộng đồng tuy nhỏ, nhưng lại hết sức thân thiết và gần gũi. Đoàn kết là sức mạnh lớn nhất của chúng tôi, nhưng nay đã bị con virus quái ác lợi dụng để từ đó lây lan căn bệnh kinh hoàng này cho cả cộng đồng. Bệnh viện ở đây đã quá tải và họ đang xây dựng một khu cấp cứu khác để có thêm không gian chữa bệnh. Trong tuần qua, chúng tôi đã có thêm 200 ca dương tính mới. Albany có nhiều bệnh nhân Covid-19 đến mức một số phải sang thành phố Atlanta để tìm giường bệnh.

Mọi thứ thực sự là tồi tệ. Tất cả chúng tôi đều đang chiến đấu cật lực với bệnh này. Nhưng bỗng dưng, đây là lúc tốt nhất để mọi thứ mở cửa trở lại chăng? Đây là lúc để chúng ta đi xăm hình hay đến phòng tập gym hay sao?

Nói ra những điều này không phải bản thân bị kích động bởi tình hình đang xảy ra, mà chính bởi công việc của tôi dựa vào những con số và thực tế là quá kinh khủng.

Hàng tuần, tôi phải cung cấp một bản cập nhật về số người chết lên thành phố. Thời gian đầu, tôi nói với quan chức thành phố rằng: “Hãy cố gắng giữ các ca tử vong tại đây dưới con số 100”. Họ còn nghĩ con số 100 là cao không tưởng, là điều điên rồ ở một nơi mà dường như mọi người đều biết đến nhau.

Nhưng khi tôi đưa ra bản cập nhật vào 3 tuần trước, chúng tôi đã có 49 người chết. Tuần tiếp theo là 67. Rồi 84. Vài ngày trước, lần cuối tôi báo cáo, thành phố đã có 102 ca tử vong. Và đến khi tôi về lại văn phòng, tiếng chuông điện thoại lại reo lên. Chỉ trong vài tiếng đó, Albany đã ghi nhận 107 ca tử vong.

Mọi thứ đã diễn ra rất tệ trong khoảng thời gian dài và nhiều người đã không thể đếm xuể những ca nhiễm mới nữa. Có lẽ vậy. Nhưng tôi thì không, tại quận Dougherty có 90.000 người và khoảng 1.500 người đã được xét nghiệm dương tính với Covid-19.

Tôi muốn tự dối bản thân và nói rằng chúng tôi được huấn luyện và chuẩn bị một cách hoàn hảo cho một dịch bệnh như thế này, rằng tất cả những người ở tiền tuyến chống dịch ở Albany đã sẵn sàng. Bản thân tôi cũng không phải là “lính mới”, tôi đã từng giám định thi thể và thực hiện pháp y với tất cả các thảm họa ở Georgia như lũ lụt hay lốc xoáy. Nhưng trung tâm thành phố cách đường cao tốc gần nhất 30 dặm và mỗi ngày chỉ có 2-3 chuyến bay tới Atlanta. Nếu bạn ở đây, bạn sẽ cảm thấy như bị cắt lìa khỏi với thế giới bên ngoài, không biết được những gì đang xảy ra ở Trung Quốc, Rome hay thậm chí là New York.

Ca nhiễm Covid-19 đầu tiên ở Albany là vào buổi tối ngày 15/3. Lúc đó, tôi nhận được một cuộc gọi khi đang ở nhà về một ca tử vong mới và lập tức đến nhà nạn nhân để tìm hiểu. Nạn nhân là một người phụ nữ da màu 43 tuổi.

Ban đầu, quá trình diễn ra như thường lệ, công việc của tôi là báo tử và giám định cơ thể. Tôi đi chụp ảnh, tìm kiếm xem liệu người chết có sử dụng bất kỳ loại thuốc nào, nói chuyện với gia đình, làm giấy tờ và quyết định xem có nên khám nghiệm tử thi hay không. Đôi khi, xác chết sẽ giúp bạn biết thêm bí mật về người đó. Với một người nghiện rượu, bạn có thể thấy vài ngón tay bị sưng và người bị bệnh tim có thể bị sưng chân.

Nhưng lần này, tôi không thấy bất cứ điều gì đáng ngờ về nguyên nhân gây nên cái chết đột ngột của người phụ nữ này. Tôi ra ngoài nói chuyện với gia đình, cầu nguyện với họ một chút và sau đó là hỏi họ để tìm kiếm câu trả lời cho những băn khoăn của bản thân. Là một mục sư nên tôi thích bắt tay mọi người khi chúng tôi nói chuyện, lắng nghe những mối quan tâm của họ nhằm thực sự làm quen và hiểu con người họ.

Gia đình người phụ nữ này chỉ lặp đi lặp lại các triệu chứng như sốt cao, đau nhức cơ thể, ho, khó thở. Nó giống hệt những gì tôi nghe trên thời sự. Tôi hỏi họ: "Gia đình đã nghe nói về virus corona chưa? Tôi nghĩ chúng ta nên xét nghiệm cho cô ấy”. Đó thực sự chỉ là một linh cảm nhưng ngay lập tức, tôi đã cảm giác có điều gì đó thật tồi tệ sắp diễn ra.

Có khoảng 20 người tới ngôi nhà đó để chia buồn và cầu nguyện cho linh hồn người đã mất. Đương nhiên, không ai đeo khẩu trang, đi găng tay hay thậm chí còn chả buồn đứng xa nhau và cả tôi cũng vậy. Lúc đó, mọi thông tin cứ rối loạn và chả đâu vào đâu. Thậm chí có tin đồn rằng, những người da màu thì không sợ nhiễm virus.

Tôi gửi thi thể của người phụ nữ đó để xét nghiệm và về nhà đi ngủ. Nhưng bất chợt, đêm hôm đó tôi lại nhận được 2 cuộc gọi nữa. Một người ở nhà dưỡng lão còn một tại phòng cấp cứu. Họ đều có triệu chứng giống người phụ nữ kia.

Cứ thế, trong một đêm, chúng tôi tự dưng có 3 người chết vì Covid-19. Sau đó, mọi thứ tiếp tục diễn ra như vậy, các ca nhiễm mới liên tục xuất hiện, để lại số người chết cao như một cơn lũ quét qua đây. Tuần này tôi an ủi một người vì sự ra đi của người thân và sau đó, tôi lại phải làm giấy báo tử cho chính người đó.

Tôi chưa từng nghĩ rằng công việc này có thể khiến tôi gặp ác mộng cho dù đã phải gặp nhiều thứ gây ám ảnh nặng nề. Tôi đã từng phải đi tìm hài cốt của 503 ngôi mộ bị phá hoại bởi một cơn lũ trong hàng tháng trời, trải qua công việc giám định pháp y tại 23 thảm họa quốc tế, từ tai nạn máy bay ở Guam đến thảm họa sóng thần ở Thái Lan và dành 9 tuần để phân loại thi thể ở Trung tâm Thương mại Thế giới.

Mỗi lần như vậy, tôi toàn tự nhủ: “OK. Mọi thứ đã xong” và tiếp tục với những ca tiếp theo. Tôi tự huấn luyện bản thân để được như vậy.

Nhưng gần đây, mọi thứ trở nên khó khăn hơn rất nhiều khi những thi thể mà bạn giám định lại là những người thân quen của mình. Tôi đã sống ở Albany cả đời. Ít nhất 30 nạn nhân là những người tôi biết hoặc coi là bạn bè: 6 nhà truyền giáo, khoảng 7 hoặc 8 người ở nhà thờ, 2 người hàng xóm, 3 người bạn học và 1 thẩm phán chứng thực di chúc ở ngay cạnh văn phòng của tôi tại tòa án, tất cả đều đã chết. Tôi năm nay đã 62 tuổi. Thành phố đã ghi nhận khoảng 36 người chết ở độ tuổi 60 và hơn chục người còn trẻ hơn thế.

Tôi cố gắng không đưa ra dự đoán hoặc đếm ngược khi nào mọi thứ sẽ kết thúc. Sự thật là, cuộc sống mới đã trở thành thói quen của tôi. Tôi luôn đứng cách gia đình mình 2m, luôn mặc đồ bảo hộ mỗi khi đến gần một thi thể. Mỗi khi về nhà, tôi luôn ngay lập tức lột bỏ hết quần áo và nhờ vợ xịt Lysol (thuốc diệt khuẩn).

Phòng thương mại thành phố đã có sáng kiến trang bị cho tôi một chiếc thùng kéo di động để lưu trữ thi thể bệnh nhân. Thứ này sẽ rất quan trọng, tùy thuộc vào việc mở cửa lại thành phố diễn ra như nào và các ca tử vong mới sẽ tăng lên ra sao.

Tôi thường xuyên bị đánh thức bởi các cuộc gọi vào ban đêm. Nhưng giờ, tôi lại thức để chờ những cuộc gọi như thế...

Theo Reuters, mặc dù các chuyên gia y tế công cộng cảnh báo về việc thiếu các bộ xét nghiệm Covid-19 nhưng các bang từ Montana đến Mississippi vẫn quyết định mở cửa các công sở và cho phép người dân trở lại công việc. Theo đó, từ ngày 24/4, bang Georgia đã cho phép khôi phục một số hoạt động kinh doanh như tiệm làm móng, phòng tập thể dục, hiệu xăm, nhà hàng...

Thống đốc bang Georgia Brian Kemp cho biết đây sẽ là “cách tiếp cận có lộ trình” và những doanh nghiệp nối lại hoạt động sẽ phải tuân thủ “các hướng dẫn chặt chẽ”.

Theo dõi 24HMoney trên GoogleNews

Từ khóa liên quan

Bấm vào mỗi từ khóa để xem bài cùng chủ đề

Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?

Liên hệ 24HMONEY ngay

Cảnh báo Nhà đầu tư lưu ý
Cảnh báo
Cơ quan chủ quản: Công ty TNHH 24HMoney. Địa chỉ: Tầng 5 - Toà nhà Geleximco - 36 Hoàng Cầu, P.Ô Chợ Dừa, Quận Đống Đa, Hà Nội. Giấy phép mạng xã hội số 203/GP-BTTTT do BỘ THÔNG TIN VÀ TRUYỀN THÔNG cấp ngày 09/06/2023 (thay thế cho Giấy phép mạng xã hội số 103/GP-BTTTT cấp ngày 25/3/2019). Chịu trách nhiệm nội dung: Phạm Đình Bằng. Email: support@24hmoney.vn. Hotline: 038.509.6665. Liên hệ: 0908.822.699

Điều khoản và chính sách sử dụng



copy link
Quét mã QR để tải app 24HMoney - Giúp bạn đầu tư an toàn, hiệu quả