BlackPink và ngành công nghiệp giải trí siêu lợi nhuận giá trị tỷ đô la Mỹ
Khen BlackPink hát hay thì có mà giống như là khen Hà Nội nhiều xe máy hoặc tắc đường thôi, nên là bình thường quá rồi, thầy Phan Anh sẽ phân tích một khía cạnh hiệu suất kinh doanh của một ban nhạc nổi tiếng có thể kiếm 1 tỷ đô một năm. Hiệu quả kinh tế của một ban nhạc nổi tiếng có thể bằng 10 tập đoàn lớn ở Việt Nam hoặc 100 tập đoàn chưa chả nói đùa đâu.
Hàn Quốc có một nền âm nhạc rất mạnh và tuyên truyền cũng như là đẩy mạnh văn hóa Hàn Quốc thông qua âm nhạc và phim ảnh, thậm chí thời gian gần đây phim ảnh còn bị mờ nhạt hơn âm nhạc, người ta gọi nó là sóng K-pop.
Họ thật sự rất mạnh, có thương hiệu, có lượng fans đông đảo và rất chuyên nghiệp, có những bài hát của psy đã đạt 8 tỷ lượt xem, trong đó thì BlackPink cũng có một số bài đạt trên 1.000.000.000 gần 2.000.000.000 lượt xem.
Nói thật là bốn cô gái này không có ngoại hình nổi bật, không khuôn mặt khuôn mặt xinh xắn ít nhất là theo chuẩn châu Á, giọng hát thì cũng bình thường Hoặc là do tôi không hiểu tiếng Hàn, mấy bài hát thì tôi thấy nó cũng bt, vũ đạo thì cũng tạm được.
Nhưng nó được tạo thành một nhóm nhạc dưới sự lăng xê và quản lý bởi một tập đoàn giải trí hàng đầu và cả một nền công nghiệp âm nhạc chuyên nghiệp và khổng lồ.
Sự chuyên nghiệp đến từ các khâu sáng tác bài hát, chọn trang phục, luyện tập vũ đạo, hiệu ứng sân khấu, ánh sáng, âm thanh vân vân và rất nhiều những chương trình và sự kiện nhầm lăng xê những ngôi sao giải trí là các ban nhạc hoặc các ca sỹ.
Lấy ví dụ ở Việt Nam, trong hai đêm họ đặt bán ra khoảng sáu mươi lăm nghìn vé, doanh thu ước tính khoảng 13.000.000 đô la Mỹ, con số này có thể sai số một chút nhưng không sao cả đừng để ý đến nó. Tổ chức tour biểu diễn trên toàn thế giới thiền có thể đem về doanh số 1.000.000.000 đô la Mỹ là có thật. Ngoài ra họ còn bán bản quyền hình ảnh, bản quyền video, bản quyền âm nhạc, bán phụ kiện, bán phí thành viên câu lạc bộ, có rất nhiều cách thức để khai thác hiệu ứng của các ngôi sao nổi tiếng.
Mà ngành công nghiệp âm nhạc của Hàn đâu chỉ có một hai ngôi sao, đâu chỉ có một hai ban nhạc, họ liên tục liên tục tạo ra những ngôi sao mới ban nhạc mới và xu hướng mới. Trong kinh tế chúng ta có thể sử dụng phép so sánh, nếu xuất khẩu gạo hoặc cà phê đạt doanh số 1 tỷ đô thì có lẽ chúng ta phải xuất khẩu lên tới hàng triệu tấn gạo.
Nhưng chỉ với bốn cô gái mỗi cô nặng chưa đến năm mươi cân, nhảy nhọt uốn éo, hát ca mấy cái bài hát thậm chí người nghe cũng không hiểu luôn thì có thể đem doanh số về cho quốc gia khoảng 60 % doanh thu sau khi đã trừ đi các chi phí có liên quan. Con số sáu mươi phần trăm cũng là do tôi ước tính thôi có thể cũng có sai số.
Ngành này có biên độ lợi nhuận rất cao, và chi phí thì thấp, tổng doanh thu lại cũng cực cao và có khả năng nhân bản rất lớn, họ có thể tổ chức các tour biểu diễn trên toàn cầu, với hàng chục ban nhạc và các ca sỹ khác nhau. Tất nhiên họ cũng phải đầu tư, tìm kiếm tài tài năng, nuôi dưỡng tài năng, phát triển tài năng xây dựng hình ảnh thương hiệu. Sự đầu tư này cũng khá tốn kém chứ không ít, đồng thời cũng có những rủi ro nhất định ví dụ như ban nhạc không thể nổi tiếng thì họ cũng sẽ bị mất toàn bộ số tiền đầu tư hoặc mất phần lớn số tiền đầu tư mà không có khả năng thu hồi.
Hàn Quốc đã có những bộ phim, đạo diễn và diễn viên được đạt giải thưởng lớn. Hàn Quốc cũng có những ban nhạc được biểu diễn trên toàn thế giới. Điều đấy chứng tỏ là quốc gia cũng như các tập đoàn đầu tư rất hiệu quả và đem về kết quả thực sự tốt tạo hiệu ứng lan truyền lan tỏa cho các doanh nghiệp khác. Thậm chí kể cả là một huấn luyện viên bóng đá HQ cũng có khả năng làm nên kỳ tích tại một quốc gia khác dù người khác đã đánh giá là ông hết thời.
Có thể nói các ban nhạc nổi tiếng của Hàn Quốc chính là vũ khí cạnh tranh mới của nền kinh tế, cũng nằm trong chiến lược dài hạn mà nên kinh tế Hàn Quốc đã phát triển trong nhiều năm qua.
Tại Việt Nam, hầu hết các thế hệ ca sỹ đến bây giờ vẫn chưa tạo được trào lưu, cũng chưa thể tiếp cận thế giới do khả năng vũ đạo cũng như khả năng nói tiếng Anh hát tiếng Anh đủ tốt. Nên âm nhạc quốc gia của Việt Nam vẫn còn phụ thuộc vào những ca sỹ với những bài hát ủy mị thiết tha não lòng, suốt ngày chia tay với đau buồn, tình tay ba, cô ấy yêu ai, rồi nhạc Hoa lời Việt tào lao bánh bao chỉ loanh quanh trong thị trường nội địa được thôi.
Ngành công nghiệp giải trí gồm phim ảnh và âm nhạc trước đây có Mỹ và Anh Quốc là rất mạnh, đặc biệt là Mỹ, gần đây nổi lên có Trung Quốc Nhật Bản và Hàn Quốc. Hàn Quốc bây giờ đang dẫn đầu ở khu vực châu Á về phim ảnh và âm nhạc về khả năng kiếm tiền và tạo lợi nhuận cho các tập đoàn Hàn Quốc cũng như là nên kinh tế Hàn Quốc nói chung.
Cho nên về góc độ kinh tế vĩ mô nếu cạnh tranh không phải là cứ xuất khẩu được nhiều cà phê, lúa gạo, than đá, người lao động (xuât khẩu lao động đấy), tôm sú, hải sản mới là thành công mà chúng ta phải xuất khẩu chất xám cũng như làm ngành công nghiệp nội dung số, ngành công nghiệp giải trí bởi vì ngành này có chi phí cận biên thấp, và lợi nhuận cao khả năng tiếp cận toàn cầu thông qua internet và thông qua các chương trình biểu diễn giao lưu văn hóa, thị trường chấp nhận mua các sản phẩm và dịch vụ này một cách vô cùng rộng rãi và hào phóng.
Bằng chứng là vé xem ca nhạc của bốn cô em gái có cân nặng chưa đến năm mươi cân này có giá gần 10.000.000 đồng, bằng khoảng 3 tấn thóc ở Việt Nam đấy.
Trong khi đó cũng có mấy cô nặng chưa đến năm mươi cân múa may ở Quảng Ninh miễn phí người ta lại đang bảo là như thế là mất thuần phong mỹ tục…
Phan Anh | PA Marketing.
Theo dõi người đăng bài
Tiếp cận các chuyên gia VIP/PRO hàng đầu của 24HMONEY
Nhận ngay bài viết tài chính chuyên sâu
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bình luận