Khi ngư dân ... bám đất thay vì bám biển
Qua tìm hiểu thị trường bất động sản ở VN thì nhận thấy một điều đáng lo. Đất ở các làng chài ven biển từ Bắc chí Nam giá cao ngang bằng đất đô thị, nhất là những lô view biển (giá đắt bằng đất mặt phố lớn của các đô thị lớn). Các nhà đầu tư mang sóng đến các làng chài.
Với phương diện đầu tư, thì chắc là nó cũng phù hợp quy luật cung cầu. Ở một khía cạnh nào đó, nó là điều vui của nền kinh tế.
Nhưng ở tầm chính sách vĩ mô, và dài hạn, thì có lẽ đó là một điều đáng lo, thậm chí rất lo. Ngư dân bám biển kiểu gì thì cũng không có lợi (trước mắt) bằng việc bám đất mà bán. Bán một lô đất tiền tỷ, trong khi bám ghe thuyền vài chục năm chưa chắc được từng đó tiền. Vậy là chủ thực sự của những làng chài không còn là ngư dân, mà là những nhà đầu tư đến từ các thành phố.
Sự cộng hợp của việc các doanh nghiệp thân hữu đã cấu kết với lãnh đạo các địa phương, chiếm hết đất các mặt biển, các làng chài... sẽ làm cho vấn đề này trầm trọng hơn!
Ngư dân rời biển quá lâu, sẽ mất dần và mù loà các tri thức bản địa về biển. Đến vài đời sau, nguy cơ trở thành một quốc gia "mù biển", thì khi đó có thay đổi chính sách cũng đã quá muộn.
Ghe thuyền ngủ yên bên bờ. Biển vắng dần điệu hò nhặt khoan kéo lưới. Lúc đó, an ninh biên giới trên biển sẽ đáng lo ngại.
Biển không có ngư dân không khác nào tiền đồn không có lính. Quốc gia biển, không có người bám biển, chẳng khác nào nhà hoang vắng chủ.
Vui đấy, mà lo đấy!
Theo dõi người đăng bài
Tiếp cận các chuyên gia VIP/PRO hàng đầu của 24HMONEY
Nhận ngay bài viết tài chính chuyên sâu
Bạn muốn trở thành VIP/PRO trên 24HMONEY?
Liên hệ 24HMONEY ngay
Bình luận